hèm! đường xạ tệ! ko hiểu sao đường mở cứ mở mà tắc thì khủng khiếp. Mình làm xe thồ hai bạn nhỏ lơn lớn với hai cái cặp cũng lơn lớn đến là mỏi hai cái tay. Đúng là dòng đời xô đẩy khó cưỡng, lùi ko được mà tiến cứ như sên. Đường về nhà sao mà xa xa quá, mình đã hào phóng mùa thêm vài km đường xá, dăm km đường làng, căng hai lá phổi toàn khói với bụi. Chưa kể xém tí nữa ba mẹ con lao thẳng xuống mương đen ngòm vì cái đường làng lạ hoắc. Chết thôi! kiểu này mình sống lâu phải biết. Một, hai, ba bốn ngả, ngả nào cũng như nêm. Chả hiểu sao con người ta lại thích chen lấn đến thế, xe to cũng chen, xe bé cũng chen, hai bánh, ba bánh, bốn bánh chỉ cần 1 khe hở là thừa thắng sốc tới chả thèm quan tâm đến người xung quanh nữa thành ra đan vào nhau như nong đôi, nong mốt. Con chỉ tay lên vỉa hè bảo mẹ “lên đây đi mẹ” mình hỏi con “vỉa hè dành cho ai?” con bảo “dành cho người đi bộ!” “thế sao còn bảo mẹ lên?” con lại bảo “người ta vẫn lên kìa mẹ!” mẹ bảo “tại họ ko biết”. Họ lên rồi họ lại ph...