Chuyển đến nội dung chính

những giấc mơ đã chạm ánh ngày...

Một vài đêm khó ngủ mình lang thang qua muôn nẻo, nơi đông vui nơi buồn tẻ và có nơi chỉ là của riêng mình :). Nơi đó là nơi mình cất lại một vài thứ cảm xúc và dăm ba bài thơ hay của bạn bè từ thời còn 360 và tất nhiên ko thể thiếu cái văn vần ngô nghê lủng củng của mình. Khi đọc lại như được gặp bạn cũ, cảm xúc cụng cựa nhớ!.. Chắc thi thoảng mình sẽ cấu ra post lại vì đơn giản là mình thích vậy. Hôm nay (đúng ra là từ hôm qua) mình post lại bài này của chị Lưu Hương. Có thể là tác giả đi một đường, mình đi một đường nhưng có thể cảm nhận một chút điểm rung gọi là đồng điệu.

Nỗi cô đơn kiêu hãnh

Những con tàu đã chuyển bánh từ lâu

Những dòng sông đã trôi về bến cũ

Những ngôi sao không còn thắp lửa

Những giấc mơ đã chạm ánh ngày…

*

Lòng bây giờ chợt thấy bình yên

Dù buồn vẫn đầy trong khoé mắt

Dù cố nén tiếng thở dài héo hắt

Vẫn bật cười khi nhớ về ngày xưa

*

Năm tháng nhạt nhoà qua những nắng mưa

Buồn vui mấy rồi cũng thành kỷ niệm

Khi đời mình đã không đủ rộng

Trách làm sao ngọn gió vô tình?

*

Không thể bay lên thì đi trên mặt đất yên bình

Không thể bơi giữa đại dương thì bình tâm ngồi xuống cầu tàu chờ đợi

Không thể cho đi nên không dám giơ tay nhận vội

Không thể cất lời nên lặng lẽ lắng nghe

*

Khi lắng nghe hiểu được rất nhiều điều lặng im

Hiểu được cả những điều không thể cắt nghĩa

Hiểu lòng mình đã neo về một phía

Hiểu lòng người mãi như gió lang thang…

*

Gió bấc ngoài kia đã thổi mùa sang

Thổi về cả những dư âm mùa cũ

Lại thấy tiếc đời mình rộng dài không đủ

Cho mây ngàn, gió núi bay qua

*

Có thể một ngày nào đó sẽ trở lại vùng cỏ hoa

Một mình quỳ dưới bóng tường đổ nát

Xác tín lại niềm đam mê đã mất

Minh định lại một niềm tin thơ ngây

*

Rồi có thể sau này ta lại cười chính ta

Rồi lại thấy mọi buồn vui đều là hư vô cả

Nhưng lúc này khi trò chuyện cùng bức ảnh

Khi một mình úp mặt vào gối khóc trong đêm

Khi một mình trên boong tàu nhìn mặt trời lên

Khi một mình trên sân ga vắng vẻ

Ta nhận thấy mình của ngày xưa còn trẻ

Với nỗi cô đơn kiêu hãnh trong lòng…

LH




---------------------------

hôm nay là ngày 20/10 - phú quý sinh lễ nghĩa - sao mình chả thích cái ngày này :)


Nhận xét

  1. Vậy là tan biến giấc mơ hén.

    Ngày 20-10 vui nhé!

    :D

    Trả lờiXóa
  2. 20.10 Em mình được ngủ nướng hén ???
    :)))))))))))

    Trả lờiXóa
  3. ẩn chứa từng dòng thơ là niềm cô đơn kiêu hãnh

    Trả lờiXóa
  4. @ a Vu: nhìu hoa thế này anh vu làm e vui quá :D
    @ a giáp: tan tành tành ah. oh thế a chỉ chúc xuông thế thôi afh :p
    @ giang ho: tại máy bị lỗi đấy
    @ chi AM: lâu lắm rồi e ko ngủ nướng hic
    @ Zom ơi tóm mấy cái kiêu hãnh đó vuwat đi nhờ :D

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét