Chuyển đến nội dung chính

tháng 8 mùa thu, lá rơi vàng chưa nhỉ...


Bỗng nhiên lòng ngập tràn cảm xúc và câu hát dìu dặt đong đưa trong cái đầu của mình. Mình nghĩ rằng mình nên theo kịp và bắt nhịp với cảm xúc  của chính mình để mình còn cảm nhận chút nhẹ nhàng, thi vị, chút tinh tế của mùa hay của chính mình đây đang dâng lên, đang tràn về ùa ngập. Xung quang mình một chút thương yêu, một chút nhẹ nhàng bay bổng, một chút gì rất mong manh để mình khẽ lắng nghe câu hát 
“Tháng tám mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ...

Từ độ người đi thương nhớ âm thầm...”

Đấy mình đang lắng nghe một điệu van xoay nhè nhẹ.àh ko mình nghĩ rằng là một điệu slow dịu dàng.  Những chiếc lá khẽ bay, xoay xoay đậu nhẹ trên bờ vai người.

Nghe bài hát mình bỗng dưng thèm ngồi vào một góc quán rêu phong phóng cái nhìn bình thản ra ngòai cuộc sông náo nhiệt đang diễn ra xung quanh mình. Đôi lúc chỉ cần ngồi yên chẳng làm gì cả  và tận hưởng cũng thấy vui vui lòng
 
“Có bóng mùa thu thức ta lòng son muộn
Một ngày về xuôi chân ghé Thăng Long buồn
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Bên trời xa sương tóc bay

Mình vẫn bảo rằng mình ko thích mùa thu lắm thật ra là vì nhiều người thích quá nên mình ko muốn nữa. hihi cái hạn chế của mình nó ở chỗ đó mặc dù với cái nắng mùa thu  nắng vàng như mật là mình ko có đặng lòng. Minh nhớ ngày xưa cái  màu của nắng thật quyến rũ lòng mình, quyến rũ đôi chân mình lắm lắm. Minh thèm thong dong trên phố với bạn mình chứ ko có phải ngồi cày cuốc và có lẽ bây giờ cũng thế . Biếng lười và chỉ muốn chơi (híc như vậy là sẽ chết sớm vì đói thôi)

Thôi thì có em đời ta hy vọng
Thôi thì có em sương khói môi mềm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghe đâu đây lá úa và mi xanh
Nghe đâu đây hồn Trưng Vương sông Hát

Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về
Ơi mùa thu của ước mơ

Một chút mùa, một chút tình ùa về nhỏ xíu mong manh và nâng đỡ mình dìu dịu đong đưa. Đừng để mình ngã đánh cốp xuống nền gạch nhé.
yêu yêu!

Ngày sang thu anh lót lá em nằm
Ơi mùa thu của ước mơ

Nhận xét

  1. Cách đây hơn 10 năm chị chị tiễn chj ra sân bay và đưa tặng chị 1 băng toàn bài hát về Hà Nội và bảo rằng: "em mang đi, lúc nào nhớ HN thì mở ra nghe". Chi nghe ko biết bao nhiêu lần em a. Cái bài em trích dẫn cũng là 1 trong những bài chị thích. Tháng 8 mùa thu lá rơi vàng chưa nhỉ? Hỏi rồi tự trả lời vì lá vàng hay chưa cũng ko nói hết nỗi nhớ mùa thu của người hỏi :
    " Có chắc mùa thu lá rơi vàng tiếng gọi
    Lệ mừng gặp nhau xôn xao phím dương cầm
    Có phải em là mùa thu Hà Nội
    Nghìn năm sau ta níu bóng quay về". Bài hát tha thiết mời gọi, da diết ân tình, hoài niệm xốn xang. Cảm xúc cứ tuôn chảy tràn trề, như những giọt lệ chảy dài trên má nối thêm nguồn cảm xúc dạt dào, ấm và nóng...

    Trả lờiXóa
  2. Ngày sang thu anh lót lá em nằm

    Trả lờiXóa
  3. Ở Hà Nội mùa lá vàng rơi lại không phải tháng 8 mà vào khoảng tháng 3 kia. Nhưng mà trong tâm hồn mỗi người thì lá vàng bắt đầu rơi rồi đó.

    Trả lờiXóa
  4. Nếu chiểu theo lịch thì còn chừng tuần nữa là đất trời sang thu đấy, nhưng lòng người thì chắc đã chớm thu tự bây giờ! :)
    Đúng như chị Yên Hà nói, mùa lá vàng ở HN là tháng 4, thang 5 kia, không phải tháng 8, nhưng ý niệm muôn đời thì vẫn là lá vàng rơi khi thu về...

    Trả lờiXóa
  5. nguồn cảm hứng chợt đến sau giờ làm việc...yêu nữa rồi, mà 'đâu bởi mùa Thu'...

    Trả lờiXóa
  6. rất là tha thiết, da diết ân tình, em ngồi tại Hà Nội đây mà còn thấy dạt dào nữa là.
    hiểu được cảm xúc của chị.

    cuối năm Hà Nội ôm chị vào lòng nhé! :)

    Trả lờiXóa
  7. em đang ngồi... chờ này anh :D

    Trả lờiXóa
  8. chị biết ko khi khái niêm về mùa hình thành người ta luôn xây dựng trong tiềm thức con trẻ rằng xuân cây đâm trồi nảy lộc, hạ phát triển xanh tươi, thu úa vàng rụng xuống và đông chỉ còn cành trơ trọi chờ mùia xuân. :) bon trẻ con nhà em bây giờ cũng vậy và có lẽ vì thế mà lá vàng đã rơi trong tâm hồn mỗi người :D

    đúng vậy ko C nhỉ :)

    Trả lờiXóa
  9. đúng theo quy luật thì mùa thu là mùa thay lá nhỉ nhưng ở Hà nội mình lạ ko thế. Hai loại cây phổ bến nhất trên dãy phố là sấu và sà cừ và vì thế mùa lá vàng ở Hà Nội lại theo thời gian trút lá của mỗi lọai cây.

    Sấu chút lá đẹp mê hồn nhỉ - ko phải mùa thu :)

    Trả lờiXóa
  10. Anh ơi cho em hỏi: dưới chân anh đang đi gì vậy?

    hèm!

    Trả lờiXóa
  11. đang chờ nường đấy nhé!

    líu lo, líu lo
    (quên mất cái bài hát này rồi)

    :*

    Trả lờiXóa
  12. Ba`ng bac Ha Noi , cam giac mua thu xao xuyen qua Opoap oi

    Trả lờiXóa
  13. chị ơi , sao entry em thấy toàn chữ ô vuong kô hà , nhưng còm của mọi người trong bài entry này thì lại bình thường , chắc máy em có vấn đề gì rồi :(

    Trả lờiXóa
  14. Bên này lá đã vàng rồi, tuy chư nhiều em ạ, dù là bị nắng ép vàng. Thu gọi xao xuyến hồn người tha phương!

    Trả lờiXóa
  15. à, anh có nghe bác Trịnh nói 'ngày xưa sao lá thu không vàng' đấy em...

    Trả lờiXóa
  16. vì "nắng chưa vào trong mắt em" đấy anh :D

    Trả lờiXóa
  17. hic, em phải con-phờm là 'VÌ-nắng chưa vào trong mắt em" đấy ', chứ...

    Trả lờiXóa
  18. ước mơ ước mơ ước mơ sương khói môi mềm

    Trả lờiXóa
  19. kinh goi em op. Hien gio e lot la, mai kia mot no biet dau em thich lot thu khac thi lam on bao anh nghen.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét