Chuyển đến nội dung chính

Câu hỏi mình ko biết trả lời ;)

hèm! đường xạ tệ!

ko hiểu sao đường mở cứ mở mà tắc thì khủng khiếp. Mình làm xe thồ hai bạn nhỏ lơn lớn với hai cái cặp cũng lơn lớn đến là mỏi hai cái tay. Đúng là dòng đời xô đẩy khó cưỡng, lùi ko được mà tiến cứ như sên. Đường về nhà sao mà xa xa quá, mình đã hào phóng mùa thêm vài km đường xá, dăm km đường làng, căng hai lá phổi toàn khói với bụi. Chưa kể xém tí nữa ba mẹ con lao thẳng xuống mương đen ngòm vì cái đường làng lạ hoắc. Chết thôi! kiểu này mình sống lâu phải biết.

Một, hai, ba bốn ngả, ngả nào cũng như nêm. Chả hiểu sao con người ta lại thích chen lấn đến thế, xe to cũng chen, xe bé cũng chen, hai bánh, ba bánh, bốn bánh chỉ cần 1 khe hở là thừa thắng sốc tới chả thèm quan tâm đến người xung quanh nữa thành ra đan vào nhau như nong đôi, nong mốt. Con chỉ tay lên vỉa hè bảo mẹ “lên đây đi mẹ” mình hỏi con “vỉa hè dành cho ai?” con bảo “dành cho người đi bộ!” “thế sao còn bảo mẹ lên?” con lại bảo “người ta vẫn lên kìa mẹ!” mẹ bảo “tại họ ko biết”. Họ lên rồi họ lại phải xuống rồi phía đó lại càng đông khó lòng mà gỡ nổi :( Cuối cùng xe thồ cũng lết được đến đoạn đường mương mới làm cắt ngang 3 tuyến “đường nóng”. Cũng chỉ là giải pháp tình thế, hưởng chút ít cảm giác thông thoáng để tiếp tục lao vào cái "vỏ dừa". Chẹp! Bác dân phòng bất lực! Chú cảnh sát trẻ măng cũng bất lực! ra đến đường Láng mới thấy chú cảnh sát trung niên nhiều kinh nghiệm hoặc kịp thời mà ko bất lực.Thông thoáng dù hơi đông tí. Giờ ạ!

Đấy! người ốm thì chờ cháo, mà mình thì cứ mua đủ kiểu đường. Đằng sau lưng con rền rĩ "mẹ ơi con đói!". Mẹ rên lại "con ơi mẹ cũng đói" thế mới công bằng :P. Qua mấy hầng ăn con bảo "mẹ ơi mẹ đi qua đây con thèm quá!" qua hàng thịt quay mẹ gọi "con ơi nhìn này thèm chưa! " ;)
Chả mấy khi mẹ con mình lại có nhiều thời gian nói chuyện với nhau đến thế mà ko bị bát đũa chen ngang, bài vở chen ngang, ti vi chen ngang, máy tính chen ngang thành ra trên trời dưới biển đủ cả. "mẹ ơi! “chú ý” là gì hả mẹ?" "mẹ ơi! “cảm xúc” là gì hả mẹ?" " mẹ oi! mẹ thích ô tô của bố màu gì? "mẹ ơi mẹ thích xe máy kia ko? hay mẹ mua xe đấy đi, nó có đắt ko mẹ? v.v...... đủ kiểu. Và rồi đến cái đoạn hội thoại này thì minh buồn cười ko chịu nổi. (nhờ cái đoạn này mình mới có ý định trèo lên đây ca thán ngày hôm nay)

Con hỏ: mẹ ơi mấy giờ gà lên chuồng?
(chả hiểu sao tự nhiên cong lại nghĩ đến gà - chắc đói ;))
"chắc khoảng 6h hơn 6h con ah!"
"mẹ ơi thế gà lên chuồng thì làm gì hả mẹ?"
"để ngủ chứ còn sao nữa!"
"thế ngoài ngủ nó có làm gì nữa ko ah?"
ôi trời ơi! chịu rồi. ko biết nó có làm gì nữa ko nhỉ?
mẹ bí nên hỏi lại “thế con nghĩ gà lên chuồng rồi ngoài ngủ. gà còn làm gì nữa?” :))
Quả thật là chưa bao giờ minh nghĩ rằng nên cần quan sát xem con gà nó làm những gì khi lên chuồng mặc dù trước đây thời bao cấp nhà mình cũng tăng gia sản xuất vài chú gà công nghiệp. Mình lại chỉ biết ăn thịt chúng thôi! :) với cả gà công nghiệp chắc khác gà quê. Chúng ko thể có cái đời sống phong phú tự do được hihihi.
ai có ý tưởng gì mách mình với nhá :))

(tạm thời ý tưởng là vậy, chỉnh sửa sau! buồn ngủ rồi :)

Nhận xét

  1. Nhờ bác Gà sang trả lời giùm thôi...hihi

    Trả lờiXóa
  2. Hiii, dạo này ấy toàn chủ đề gà: gà ăn, gà ngủ...
    Kinh hoàng nạn tắc đường trên ý.

    Trả lờiXóa
  3. Anh phái câu hỏi của con Woại.
    Anh cũng hem biết lun.

    hihi

    Trả lờiXóa
  4. Kẹt xe mà bỗng nhiên phát hiện bao nhiêu điều lạ.
    Em mua cho con em cuốn truyện cổ tích của Andecsen ây, có một câu chuyện thú vị về đám gà, Vịt , Ngan, ngỗng, làm gì khi lên chuồng vào buổi tối.:D
    Chuyện rằng: Một ả gà mái tối lên ổ nằm, làm rơi một cái...lông măng.Ả thốt lên:Ôi, mình làm rụng 1 cái lông rồi.Tầng trên 2 ả gà mái khác nghe thấy, thì thầm với nhau:Con mụ mái dưới rõ là điệu, làm đỏm thế nào mà rơi cả ...một đám lông.Khiếp!Mụ Vịt nằm ở góc trong nghe vậy, kinh ngạc bèn ghé sang mụ Ngỗng nói:Này, con mụ Mái ở tầng dưới, đĩ không chịu được nhé,mụ ấy nhổ bao nhiêu là lông để làm đỏm.Mụ ngỗng...Và cứ thế, câu chuyện về một cái lông xoay vần khắp chuồng,mỗi lúc lại thêm kinh dị .Sáng hôm sau, mụ gà mái làm rụng một cái lông kia, thì thầm ghé tai gã gà trống chuồng bên, rồi dè bỉu: Chuồng em , có một ả mái hoa, mụ ấy điên tình với gã Trống choai chuồng bên cạnh, nên ả tự rứt hết sạch cả lông lá trên mình, khỏa thân để tỏ tình mới kinh.:D.
    Tóm lại là buổi tối , lên chuồng là 88888888.:D

    Trả lờiXóa
  5. anh thaominhhue nói đúng ấy hihi

    Trả lờiXóa
  6. Trẻ con luôn miệng hỏi tại sao , bố mẹ thì cũng chả biết tại sao để trả lời cho hết :)

    Trả lờiXóa
  7. Thì em cứ suy bụng mẹ ra bụng gà mà trả lời con đi... Hii, nhưng nói thật, gà nó làm chuyện đó giữa thanh thiên bạch nhật, không như người, cứ đám dấm dúi dúi...

    Trả lờiXóa
  8. Gà tối đến là nó quáng gà , chắc nó không làm nổi chuyện ấy vì nhầm lẫn chết.Kiki.Đoán mò thế.:))

    Trả lờiXóa
  9. mẹ bí nên hỏi lại “thế con nghĩ gà lên chuồng rồi ngoài ngủ. gà còn làm gì nữa?” :))
    Quả thật là chưa bao giờ minh nghĩ rằng nên cần quan sát xem con gà nó làm những gì khi lên chuồng mặc dù trước đây thời bao cấp nhà mình cũng tăng gia sản xuất vài chú gà công nghiệp. Mình lại chỉ biết ăn thịt chúng thôi! :) với cả gà công nghiệp chắc khác gà quê. Chúng ko thể có cái đời sống phong phú tự do được hihihi.
    ai có ý tưởng gì mách mình với nhá :))

    ...

    Tớ cũng mún biết ghê ấy :))

    Trả lờiXóa
  10. bí quá hỏi lại con là đúng rồi

    Trả lờiXóa
  11. đó là cách trả lời rất tốt vì bọn chúng sẽ phải suy nghĩ :P katy nhỉ!

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trạng thái cảm xúc

10 TRẠNG THÁI TÂM LÝ BẠN CHƯA TỪNG NGHE TỚI VÀ THỜI ĐIỂM MÀ BẠN TRẢI QUA CHÚNg Lưu ý :  Các trạng thái cảm xúc trong bài chưa có tên tiếng Việt nên mình sẽ giữ nguyên bản tiếng Anh. Một số trạng thái sau khi đọc xong bạn có thể liên tưởng tới những từ miêu tả trong tiếng Việt (giả dụ “lâng lâng”, “choáng ngợp”,…) nhưng đây là tên khoa học chính xác nên mình vẫn sẽ giữ quan điểm tôn trọng nguyên bản. Tuy nhiên nếu có từ nào dịch được thì mình sẽ để tên tiếng Việt trong ngoặc đơn bên cạnh. Mọi người đều hiểu ý bạn khi bạn nói mình vui vẻ hay buồn bã. Thế còn những trạng thái tâm lý không thể gọi tên thì sao? Sau đây là những cảm xúc mà bạn có thể đã từng trải qua nhưng lại không có cách nào để giải thích. 1. DYSPHORIA Thường được dùng để diễn tả sự trầm cảm trong các rối loạn tâm lý, dysphoria là trạng thái nói chung của sự buồn bã bao gồm sự bồn chồn, thiếu sức sống, lo âu và một sự khó chịu rất mơ hồ. Nó là trạng thái đối lập với trạng thái hưng phấn, và khác với trạng...

học đến chết :)

Bảo ban con cũng là răn mình: 1. Đừng nói cho sướng miệng. Người xưa đã dạy: “Uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”, vì vậy con phải luôn nhớ suy nghĩ thật kỹ trước khi nói bất cứ điều gì, đặc biệt là những chuyện quan trọng hay tế nhị. 2. Đừng vội đưa ra kết luận khi đứng trước một sự việc nào đó. Thậm chí khi con đã tìm ra lời giải cho vấn đề thì cũng không nên gấp gáp, vì rất có thể vẫn còn những đáp án tốt hơn. Hãy học cách giữ bình tĩnh trong mọi trường hợp, chịu khó thay đổi g óc nhìn để tư duy nhiều chiều, từ đó tìm ra cách giải quyết hợp lý nhất. 3. Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. “Đơn giản hóa” là tuyệt chiêu giúp chúng ta đương đầu với những vấn đề phức tạp, hóc búa. 4. Trên đời này, không tình yêu nào tự nhiên mà có, chẳng thù hận nào lại không có nguyên do. Đừng tham gia vào những cuộc bình phẩm người khác, chỉ cần “nghe, biết, để đấy” là được, tránh để bản thân bị cuốn vào vòng xoáy yêu, ghét của người đời. 5. Tiết kiệm là thói quen tốt nhưng nó khác hoàn toà...