Từ fb chị PTV Tâm hồn là gì thế? Đó là cái nguồn năng lượng luôn khát khao được sống một cuộc đời có-ý-nghĩa, sống cho riêng mình chứ không phải cho người khác nhìn vào khen ngợi. Làm thế nào để sống với tâm hồn? Nói như Joseph Campbell: Hãy đi theo tiếng gọi của phúc lạc. (Follow your bliss.) Hãy làm điều bạn đam mê. Hãy lưu ý đam mê khác với sở thích. Đam mê là đều đến từ trái tim bạn. Còn sở thích đến từ trí não. PTV Làm sao để ta nhận ra mà ko nhầm lẫn... " LÀM GÌ KHI TÂM HỒN TA THAN KHÓC? Người nào có chút nhận biết về bản thân đều nhận ra trong hầu hết thời gian tương giao với tha nhân, ta đều đeo một chiếc mặt nạ (persona). Hay nói cách khác, ta sống với bộ mặt giả. Nhưng tại sao ta lại phải sống như thế? Theo Carl Jung thì, "bộ mặt giả... tồn tại bởi người ta cần phải thích nghi với cuộc sống, bởi sự tiện lợi cho bản thân." Nói nôm na, ta đeo mặt nạ là bởi là ta cần được xã hội coi trọng, công nhận mình là một thành viên ...
Ai đã hay đâu tớ chán đời
Trả lờiXóaÐời chưa chán tớ, tớ còn chơi
Chơi cho thật chán, cho đời chán
Ðời chán nhau rồi tớ sẽ thôi
Nói thế can gì tớ đã thôi
Ðời đương có tớ, tớ còn chơi
Người ta chơi đã già đời cả
Như tớ năm nay mới nửa đời
Nửa đời chính độ tớ đang chơi
Chơi muốn cho sao thật sướng đời
Người đời ai có chơi như tớ
Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi
Chơi văn sướng đến thế thì thôi
Một mảnh trăng non chiếu cõi đời
Văn vận nước nhà đương buổi mới
Như trăng mới mọc, tớ còn chơi
Làng văn chi thiếu khách đua chơi
Dan díu như ai, tớ với đời
Tớ đã với đời dan díu mãi
Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi
Ðời đương dan díu chửa cho thôi
Tớ dám xa xôi để phụ đời
Vắng tớ lâu nay, đời nhớ tớ
Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi
Tớ hãy chơi cho quá nửa đời
Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi
Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ
Buồn cả cho đời vắng bạn chơi
Nào những ai đâu, bạn của đời?
Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?
Chờ ai chờ mãi, ai đâu tá?
Hay ngán cho đời, chẳng muốn chơi?
Nếu tớ như ai: cũng ngán đời
Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?
Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán
Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi
Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời
Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi
Mê chơi cho tớ thành dan díu
Ðời dẫu cho thôi, tớ chửa thôi
Nghĩ tớ bao nhiêu lại nghĩ đời
Nghĩ đời như thế dám nào thôi
Còn đời còn tớ còn chơi mãi
Chơi mãi cho đời có bạn chơi
Tớ muốn chơi cho thật mãn đời
Ðời chưa thật mãn tớ chưa thôi
Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng?
Dù chóng hay lâu tớ hãy chơi
Trăm năm tớ độ thế mà thôi
Ức triệu nghìn năm chửa hết đời
Chắc có một phen đời khóc tớ
Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi
Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi
Ngoài cuộc trăm năm tớ dặn đời
Ức triệu nghìn năm đời nhớ tớ
Tớ thôi, tớ cũng hãy còn chơi
Bút đã thôi rồi lại chửa thôi
Viết thêm câu nữa hỏi đời chơi
“Lộng hoàn” này điệu từ đâu trước
Họa được hay không? tớ đố đời.
TĐ
Hị hị hu hu ha ha ha đời ko chán nữa tớ thì thôi. Ngắm mảnh trăng lon toé nét cười. Nâng chén ru mình ta lại mếu. Đời còn đua nữa?tớ thì thôi
Trả lờiXóathơ Tản Đà phải ko, nhớ mang máng, hì
Trả lờiXóaem thì thích ... thong dong thôi, ai chán em hay đời chán em thì chịu thôi! :)))
GG :) đọc rồi! :)
Trả lờiXóaTúm lại là cứ chơi đi há :D
Trả lờiXóaTúm lại chả đứa nào chán đứa nào , đoàn kết :)))
Trả lờiXóamèn, nhìn Cô cứ ngỡ là người chậm chạp, vậy mà cũng nhanh ... mắt đấy chứ! :p
Trả lờiXóachung sống hoà bình
Trả lờiXóa