Bảo ban con cũng là răn mình: 1. Đừng nói cho sướng miệng. Người xưa đã dạy: “Uốn lưỡi 7 lần trước khi nói”, vì vậy con phải luôn nhớ suy nghĩ thật kỹ trước khi nói bất cứ điều gì, đặc biệt là những chuyện quan trọng hay tế nhị. 2. Đừng vội đưa ra kết luận khi đứng trước một sự việc nào đó. Thậm chí khi con đã tìm ra lời giải cho vấn đề thì cũng không nên gấp gáp, vì rất có thể vẫn còn những đáp án tốt hơn. Hãy học cách giữ bình tĩnh trong mọi trường hợp, chịu khó thay đổi g óc nhìn để tư duy nhiều chiều, từ đó tìm ra cách giải quyết hợp lý nhất. 3. Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. “Đơn giản hóa” là tuyệt chiêu giúp chúng ta đương đầu với những vấn đề phức tạp, hóc búa. 4. Trên đời này, không tình yêu nào tự nhiên mà có, chẳng thù hận nào lại không có nguyên do. Đừng tham gia vào những cuộc bình phẩm người khác, chỉ cần “nghe, biết, để đấy” là được, tránh để bản thân bị cuốn vào vòng xoáy yêu, ghét của người đời. 5. Tiết kiệm là thói quen tốt nhưng nó khác hoàn toà...
Vì rét quá nên phố vắng gót son
Trả lờiXóaVì lạnh quá nên quán vắng lưng thon
Cứng hàm rồi mừ nhà cô vẫn véo von được là ủn rùi
Trả lờiXóaChả nghe được.
Trả lờiXóathích nhỉ
Trả lờiXóavắng em khiến lòng anh nhẹ nhõm :D
Trả lờiXóakiểu như thể dục hàm ý :D
Trả lờiXóatry!
Trả lờiXóauh! thích đi :)
Trả lờiXóaVẮNG EM
Nhạc và l�?i: Quốc Bảo
Phố đang vắng không em đi v�?
Phố như thấy lòng hoang vu thế
Quán đang vắng không em yên ngồi
Gió đang vắng thênh thang lụa bay
Lá đang văng thênh thang lụa bay
Gió như chết lặng đi trên cây
Lá đang vắng tôi tay h�?i han
Lá đang tiếc thầm những ngón măng
Lá đang nhớ nâng niu thuở nào
Ấp trên lá ôi thương làm sao
Ấp yêu dấu lên môi tròn xinh
Cất yêu dấu vào tay trắng tinh
Phố đang nhớ chân son ra vào
Vắng em phố làm ra cơn đau
Quán đang nhớ lưng thon em ngồi
Vắng em quán làm ra u tối
Chắc ta nhớ em trăm lần hơn
Chắc ta nhớ vì môi không son
Hay vì nhớ đôi mi rèm buông
Hay vì nhớ b�? vay tóc suông
Hay là nhớ câu thưa ng�?t ngào
Hay là nhớ em ngoan là thế
Nhớ ôi nhớ ôi muôn lần nhớ
Cất đi hết vào đầy giấc mơ
Thoáng em đến như trăng mùa cũ
Thoáng em đến câu thơ vừa chử
Thoáng em đến đã như muôn trùng
Thoáng em ghé như hoa phù dung
Thoáng cơn nắng se ngang tr�?i đông
�?ã chia sớt cho ta lửa ấm
�?ã nuôi lớn trái tim lặng câm
Từ em qua có đêm bình yên
Vì em đấy mà ra thiêng liêng.