Ngày xuân đến rất vội vàng, vội vàng tới mức khiến cho tớ cảm giác như lúc nào cũng đang trên đường đua 100 mét. Cứ cố, cứ cố, cứ gắng, cứ gắng để rồi còn hơn một tuần nữa là tết thì đổ cái rầm. Phải nằm xẹp ở nhà liền mấy hôm, để đồng nghiệp nai lưng ra gánh nốt việc. Ấy thế mà hóa ra ốm khôn nhỉ, trốn việc khéo thế ;). Ngày xuân đến vội nên sắm sanh cũng chẳng có gì và điều quan trọng nhất là tết năm nay cải tiến quá. Cho dù thời gian đã trôi đến đâu rồi tớ vẫn phải ghi lại để đánh dấu cái sự kiện này. Năm nay ăn tết chỉ bằng ½ các năm trước nhưng tiền tiêu thì chẳng biết là đội lên đến bao nhiêu lần nhỉ. Khác với những năm trước, năm nay các cụ giải phóng hết cho con cháu. Hằng năm, cứ 4, 5 ngày tết là kín lịch đến nhà các bác, các chú, các cô, chúc tết, chuyện trò, ăn uống, dọn dẹp rồi lại vội vàng khăn gói ai về nhà nấy cho khỏi muộn để hẹn hôm sau lại gặp ở nhà cô b, bác c hay chú z.. Đối vơí lũ trẻ thuộc hàng cháu chắt (lũ này mới hình thành cách đây vài năm thôi) thì sung s...