Chuyển đến nội dung chính

vớ vẩn (February 16, 2009)

một giây vô tình, một phút vô tình... một giờ vô tình... một ngày vô tình... thế là đủ rồi
đủ để một dòng nước ngầm lạnh lẽo loi choi lên bề mặt của đất. Cho dù đất có nắng, nắng rực đến đâu cũng ko đủ mạnh mẽ. Híc!
một ngày, hai ngày, ba ngày rồi cũng đến thế!
-------------
Cát bụi lại trở về cát bụi
Mình sống vơí mình có được bao nhiêu
...
Mình khơi dòng để mình đón nhận
nắng trong tim nắng chẳng rọi tới mình

tay nắm tay giật mình là ảo ảnh...
mộc mạc là gì chỉ là thứ hư vô
mình với mình chỉ là mình trong tấm gương phản chiếu
một mình mình chưng hửng vơí dửng dưng
......
----------------
Va - đau điếng - ngày va đau

Nhận xét