Chuyển đến nội dung chính

post vội cái tiếu lâm phát đã...!

Ô HÔ CÁI LUẬT NHÀ THƠ

Nhà thơ có Luật mới hay
Phen này có lẽ thơ bay lên trời
Kinh tế-xã hội rối bời
Rất cần luật để có nơi vận hành
Thế mà luật chạy vòng quanh
Cái đèn cù đã biến thành Luật thơ
Nghe ra ai cũng ngẩn ngơ
Nhà thơ sao lại cũng vơ luật vào?
Đảo điên trời thấp đất cao
Nghĩ ra đủ chuyện tầm phào nhố nhăng
Thần kinh ai có cân bằng
Mà đưa ra luật nhì nhằng cho thơ?
Chắc là ngậm bút bơ vơ
Nghĩ thơ chẳng được nên nhờ luật chăng?
Cân, đong, đo, đếm trắc bằng 
Phen này có lẽ bắt trăng vào tù
Tội này bởi tại mùa thu
Tội này chắc tại trăng lu đêm rằm…
Vân vê nhổ sợi râu cằm
Bài thơ ta viết luật nằm ở đâu?
Thơ hay, thơ dở nát nhàu
Làm thơ chắt lọc từng câu, từng từ
Biết đâu gặp kẻ khật khừ
Kéo thơ vào luật nát nhừ hồn thơ
Nàng thơ nay hết bơ vơ
Thơ hay hoặc dở phải nhờ luật soi
Gần xa du khách ghé coi
Nhà thơ nay hết thiệt thòi, cô đơn
Làm thơ ai đó phải chờn
Biết đâu “ông Luật” lên cơn phạt đền (!?).

BÙI VĂN BỒNG


Nhận xét

  1. Thơ đương nhiên có luật rồi
    Đời đương nhiên có mây trời, dế giun
    Nghìn năm bia đá chưa cùn
    Triệu năm bia miệng vẫn phun phì phì
    Luật Nhà thơ - Luật chi chi?
    Xếch - xy là chuyện dễ gì trắng đen
    Luật thơ chẳng trọng bon chen
    Luật nhà thơ chắc sang hèn thẳng tưng?

    Trả lờiXóa
  2. hỉu là chết liền chị nhỉ :D

    nhà mình nhiều thứ ngộ nghĩnh quá cơ ý
    đau nòng ;) :P

    Trả lờiXóa
  3. Hay nhỉ :) gì cũng có luật là lẽ đương nhiên dưng mà vấn đề là làm luật kiểu gì thôi . Hoá ra từ trước tới giờ , toàn thơ không luật , bất ngờ quá cơ :D

    Trả lờiXóa
  4. ở VN không gì là không thể...

    Trả lờiXóa
  5. Mặc Kệ chúng nó nói gì
    Bà Muội chẳng ngán... lầm lỳ phọt thơ

    Hờ hờ...

    Trả lờiXóa
  6. Ô hô có luật nhà thơ
    Ngẫm hoài hỏng biết …ngu ngơ … thế nào
    Buồn phải đi đứng ra sao
    Còn vui, lệ có được trào ra không
    Khi iu, có được bềnh bồng
    Lỡ say, có được … chổng mông lên trời

    Phen này nước mắt có rơi
    Cừi to cừi nhỏ hay cừi mím chi
    Nhớ thương hờn giận cái gì
    Cũng phải theo luật mà đi … một đàng
    Trăng sao đừng có mơ màng …
    Gió mây mà cứ lang thang … nhốt à

    Ô hô … có luật thơ nha
    Thơ mà ra thẩn sẽ là ...bít nhau
    bùn bùn bứt một cọng râu
    ngu ngơ thầm hỏi ... thơ màu gì, ta
    hehe ....

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trạng thái cảm xúc

10 TRẠNG THÁI TÂM LÝ BẠN CHƯA TỪNG NGHE TỚI VÀ THỜI ĐIỂM MÀ BẠN TRẢI QUA CHÚNg Lưu ý :  Các trạng thái cảm xúc trong bài chưa có tên tiếng Việt nên mình sẽ giữ nguyên bản tiếng Anh. Một số trạng thái sau khi đọc xong bạn có thể liên tưởng tới những từ miêu tả trong tiếng Việt (giả dụ “lâng lâng”, “choáng ngợp”,…) nhưng đây là tên khoa học chính xác nên mình vẫn sẽ giữ quan điểm tôn trọng nguyên bản. Tuy nhiên nếu có từ nào dịch được thì mình sẽ để tên tiếng Việt trong ngoặc đơn bên cạnh. Mọi người đều hiểu ý bạn khi bạn nói mình vui vẻ hay buồn bã. Thế còn những trạng thái tâm lý không thể gọi tên thì sao? Sau đây là những cảm xúc mà bạn có thể đã từng trải qua nhưng lại không có cách nào để giải thích. 1. DYSPHORIA Thường được dùng để diễn tả sự trầm cảm trong các rối loạn tâm lý, dysphoria là trạng thái nói chung của sự buồn bã bao gồm sự bồn chồn, thiếu sức sống, lo âu và một sự khó chịu rất mơ hồ. Nó là trạng thái đối lập với trạng thái hưng phấn, và khác với trạng...

Trái tim ơi ta muốn lắng nghe người!

Từ fb chị PTV Tâm hồn là gì thế? Đó là cái nguồn năng lượng luôn khát khao được sống một cuộc đời có-ý-nghĩa, sống cho riêng mình chứ không phải cho người khác nhìn vào khen ngợi. Làm thế nào để sống với tâm hồn? Nói như Joseph Campbell: Hãy đi theo tiếng gọi của phúc lạc. (Follow your bliss.) Hãy làm điều bạn đam mê. Hãy lưu ý đam mê khác với sở thích. Đam mê là đều đến từ trái tim bạn. Còn sở thích đến từ trí não. PTV Làm sao để ta nhận ra mà ko nhầm lẫn... "  LÀM GÌ KHI TÂM HỒN TA THAN KHÓC? Người nào có chút nhận biết về bản thân đều nhận ra trong hầu hết thời gian tương giao với tha nhân, ta đều đeo một chiếc mặt nạ (persona). Hay nói cách khác, ta sống với bộ mặt giả.  Nhưng tại sao ta lại phải sống như thế? Theo Carl Jung thì, "bộ mặt giả... tồn tại bởi người ta cần phải thích nghi với cuộc sống, bởi sự tiện lợi cho bản thân."  Nói nôm na, ta đeo mặt nạ là bởi là ta cần được xã hội coi trọng, công nhận mình là một thành viên ...