Chuyển đến nội dung chính

Hôm nay các con đi dã ngoại, mẹ dậy sớm làm một chảo mỳ nui bơ tỏi thịt bò cho con mang đi ăn trưa. Giờ đã đi hết, mẹ nhét nhạc vào tai, nhét mẹ vào đống chăn gối hi vọng hết buồn ngủ mà chẳng thành. Hức! Đành dậy đi làm và ngồi ngáp trước màn hình vậy. :)

Nhận xét

  1. Có con mới thấy thương cha mẹ hén

    Trả lờiXóa
  2. nhất là thấu hiểu cái sự bực mình khi con ko được như mình mong muốn chị ajh! :)

    Trả lờiXóa
  3. hí hí giật note nhằm khoe là đảm đang :p

    Trả lờiXóa
  4. Mình cũng thèm nhưng phải ăn mì tôm đây.

    Trả lờiXóa
  5. Đấy nhá, đã bẩu mà mẹ nào mà chả giống nhau.

    Trả lờiXóa
  6. Sau khi "nhét nhạc vào tai, nhét mẹ vào đống chăn gối" rồi mẹ cũng phải nhét tô phở bò vào bụng mẹ nữa chứ?

    :D

    Trả lờiXóa
  7. thỉnh thoảng lóe lên một cái Pa ajh! :P

    Trả lờiXóa
  8. hì! nó là mì nui ý mà! chị thấy bọn nhà chị thích lắm. Hôm nào cô DC thử xem hai bạn đấy có ham ko :)

    hức! mẹ nào chả mong con mình giỏi giang, chỉnh chu cơ chứ nhưng mà nhiều khi bó tay cô DC ajh :(. Đành phải lựa tính chúng nó thôi chứ ép quá mình điên trước chúng mất :((

    Mẹ hỏi bạn lớp 1
    Bao giờ con mới vác về cho mẹ điểm 10 nhỉ?
    con bảo diểm 10 năng quá Minh ko vác được nên Minh vác điểm đỡ nặng hơn là 6, 7, 8 đấy

    Mẹ bảo
    Con cố gắng viết đẹp vào chứ
    mẹ ơi Cô bảo ko cần viết đẹp, chỉ cần đúng li thôi
    (chẹp cô bảo thế thật vì đúng ly đã là đẹp rùi mà)

    Bạn lớn thì chỉ cần hiểu bài, nắm chắc kiến thức trên lớp chứ chẳng kỳ vọng điểm số vì bạn ý suốt ngày nhìn nhầm đầu bài, quên viết dấu hỏi, quên viết đơn vị tính... nói chung là quên tùm lum nên cứ bị trừ mấy cái điểm liên thiên đó. Đau ruột lém!

    Trả lờiXóa
  9. nhét bánh mì cà fê :P

    giờ lại ăn mì vì làm nhiều quá ajh! em khéo quá mà ;)

    Trả lờiXóa
  10. trời ui, chẹp cho tui xin 1 tui đi

    Trả lờiXóa
  11. 2 đứa nhà em cũng thích ăn nui mà thỉnh thoảng em mới làm thôi, nhà em ăn với tim cật vì thịt bò chúng nó không thích.
    Cái vụ viết được điểm 10 thì nhà em cũng y hệt, nó bảo khó lắm, chắc chẳng bao giờ con được điểm 10 đâu mẹ ạ.
    Toán cũng quên tùm lum luôn, nhưng dù sao điểm 10 toán cũng dễ hơn điểm 10 viết.

    Trả lờiXóa
  12. hơ hơ, thích thế còn gì, hoan hô bạn oap...
    mà mẹ opoap mắc bệnh thành tích giống cái XH này rồi...

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Trạng thái cảm xúc

10 TRẠNG THÁI TÂM LÝ BẠN CHƯA TỪNG NGHE TỚI VÀ THỜI ĐIỂM MÀ BẠN TRẢI QUA CHÚNg Lưu ý :  Các trạng thái cảm xúc trong bài chưa có tên tiếng Việt nên mình sẽ giữ nguyên bản tiếng Anh. Một số trạng thái sau khi đọc xong bạn có thể liên tưởng tới những từ miêu tả trong tiếng Việt (giả dụ “lâng lâng”, “choáng ngợp”,…) nhưng đây là tên khoa học chính xác nên mình vẫn sẽ giữ quan điểm tôn trọng nguyên bản. Tuy nhiên nếu có từ nào dịch được thì mình sẽ để tên tiếng Việt trong ngoặc đơn bên cạnh. Mọi người đều hiểu ý bạn khi bạn nói mình vui vẻ hay buồn bã. Thế còn những trạng thái tâm lý không thể gọi tên thì sao? Sau đây là những cảm xúc mà bạn có thể đã từng trải qua nhưng lại không có cách nào để giải thích. 1. DYSPHORIA Thường được dùng để diễn tả sự trầm cảm trong các rối loạn tâm lý, dysphoria là trạng thái nói chung của sự buồn bã bao gồm sự bồn chồn, thiếu sức sống, lo âu và một sự khó chịu rất mơ hồ. Nó là trạng thái đối lập với trạng thái hưng phấn, và khác với trạng...

Trái tim ơi ta muốn lắng nghe người!

Từ fb chị PTV Tâm hồn là gì thế? Đó là cái nguồn năng lượng luôn khát khao được sống một cuộc đời có-ý-nghĩa, sống cho riêng mình chứ không phải cho người khác nhìn vào khen ngợi. Làm thế nào để sống với tâm hồn? Nói như Joseph Campbell: Hãy đi theo tiếng gọi của phúc lạc. (Follow your bliss.) Hãy làm điều bạn đam mê. Hãy lưu ý đam mê khác với sở thích. Đam mê là đều đến từ trái tim bạn. Còn sở thích đến từ trí não. PTV Làm sao để ta nhận ra mà ko nhầm lẫn... "  LÀM GÌ KHI TÂM HỒN TA THAN KHÓC? Người nào có chút nhận biết về bản thân đều nhận ra trong hầu hết thời gian tương giao với tha nhân, ta đều đeo một chiếc mặt nạ (persona). Hay nói cách khác, ta sống với bộ mặt giả.  Nhưng tại sao ta lại phải sống như thế? Theo Carl Jung thì, "bộ mặt giả... tồn tại bởi người ta cần phải thích nghi với cuộc sống, bởi sự tiện lợi cho bản thân."  Nói nôm na, ta đeo mặt nạ là bởi là ta cần được xã hội coi trọng, công nhận mình là một thành viên ...