Chuyển đến nội dung chính

ta cứ tự vùi dập rồi lại tự nâng nưu ta dậy. Ta lừng khưng giữa hai thái cực như có những sợi dây vô hình chằng chéo níu giữ và thế là...

Nhận xét

  1. thế là...'ta làm khổ...ta', hehe

    Trả lờiXóa



  2. Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôi
    Bỏ mặc nơi đây bỏ mặc người
    Bỏ trăm năm sau ngàn năm nữa
    Bỏ mặc tôi là tôi là ai
    .....
    .....
    Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé
    Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi .

    Trả lờiXóa
  3. Kệ tôiiii. Tóc xinh quá, mũi càng xinh. Cho ta hun mũi tôi nhé

    Trả lờiXóa
  4. Mệt mỏi quá thân ta này....hở em.

    Trả lờiXóa
  5. Và thế là em đi bụi đời, như câu hát.

    :D

    Trả lờiXóa
  6. "Bỏ mặc nơi đây bỏ mặc người"...Dam bỏ không?:D/

    Trả lờiXóa
  7. Kệ tôi! xinh gì mà xinh!
    mũi hứng nước mưa, của nả đi hết đấy chị ạh! cho chị luôn :D
    Hug chị cái!

    hôm nào gặp được cuối tuần cho nhiều thời gian thì thích :) úc nào e cũng vội vàng

    Trả lờiXóa
  8. đôi khi ajh!
    ko mệt thân đâu mà mệt tâm :)

    Trả lờiXóa
  9. em đi bụi đời là dạo vào QN liền anh ạh

    anh đón nhé :D

    Trả lờiXóa
  10. vẫn bỏ mà! vẫn bỏ đấy :)

    Trả lờiXóa
  11. bỏ tuột làm chuyến bụi đời đích thực nhá

    Trả lờiXóa
  12. mũi tớ mới hứng mưa hihi

    Trả lờiXóa
  13. thôi thì tôi cứ bỏ mặc tôi :D

    Trả lờiXóa
  14. không được, bỏ mặc tôi với đời cơ

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét