e khoác lên mình hơi lạnh của mùa đông
chiếc áo lạnh - giọt nước ấm
treo giữa lối đi cơn gió ngược đường
Hà nội ngày thiếu vắng bước chân
cái nhớ ngang vướng vào mưa loáng nước
khuyết một góc con đường như nhỏ lại
em cuộn theo mình nhèo ướt những khát khao
một góc nhỏ nào? một góc nhỏ vướng vào vai
vướng vào tóc, vướng vào tay, vướng vào bao xống áo
cảm xúc ấy khiến em thành vụng dại
Cố gắng rũ mình với những bất lực xung quanh
Rồi một ngày Hà Nội sẽ vẹn nguyên
sẻ đủ đầy những giận hờn, yêu thương, lỗi lầm và tha thứ.
chỉ thiếu mình e lạc đâu nơi góc nhỏ
cảm xúc đã đánh rơi sao em cố đi tìm ...
và ngày ngày con đường vẫn nối xa
em lại khoác lên mình chiếc áo ko màu của gió
cơn gió ngang treo cành cây lủng lẳng
lủng lẳng trên cành em treo ngược cả em!?
.......
Nhân một ngày gió mùa mình cất vào đây cái cảm xúc của một ngày thu, khi cơn gió heo may về trên phố mang theo những hạt mưa, mình lạc vào nỗi nhớ.
sáng nay lạnh, gió vi vút cầu thang, gió ào ào qua những mắt cáo của bức tường trắng. Lạnh lắm và thèm một li cafe chia sẻ, thèm vô cùng. có những lúc biết là thế mà đành bất lực.
Trả lờiXóathế là sống giữa những bất lực :(
Trả lờiXóathế thì rất bực
Trả lờiXóa:))
Trả lờiXóahội thoại không thể đi vào ngõ cụt, bực thì ta quay qua giận gió :D
Trả lờiXóaMấy bản nhạc của Giovani, mỗi lần nghe là lại thấy tĩnh lòng.
Trả lờiXóabut so mood.
Trả lờiXóaGió mùa về giữa ngày hạ se se
Trả lờiXóaĐể ai đó chợt lạc vào nỗi nhớ
Bản nhạc "Alone" khiến làm ai trăn trở
Nỗi nhớ bùng lên, đâu thấy...tĩnh lòng !
:)
Trả lờiXóaThế này thì Hà Nội vẫn còn có điều đáng lưu luyến
Trả lờiXóa