Chuyển đến nội dung chính

..."Đêm chờ ánh sáng/ Mưa đợi cơn nắng/ Mặt trời lấp lánh trên cao vừa xa vừa gần..."

Bao trùm lên toàn bộ cơ thể mình một sự rã rời, bải hoải. Mình lười biếng ko muốn động chân động tay. Mình tự hỏi ơi cái gói năng lượng của mình? mình đã dúi vào đâu rồi. Để giờ đây mình thèm một buổi sáng hăng hái ra đường từ rất sớm, hít hà cái ko khí còn trong và sạch với sự phấn trấn vô cùng.

Sáng, uể oải đứng trước tủ quần áo lựa trọn mãi mới khoác lên mình được một bộ cánh tàm tạm. Mỗi lần thế này là cái tủ bị xới tung lên như một đám dẻ rách. Nhấc được con vào lớp và cứ nghĩ rằng làm sao mình có thể với tay mò tới phím F5 trên cái bàn phím ko rõ hình hài mà lại còn tiều tụy và bay  đâu cái button đặc biệt ấy. Mình sẽ dùng ghim hay một mẩu bút chì cùn mà bấm xuống. Sự lười biếng đang hoành hành rất là đắc thắng.

Mùa này có phải là mùa cây xà cừ trút lá ko nhỉ! Một đám lá xà cừ mới rụng đêm qua bị tung lên khi chiếc xe con lao vút qua mặt mình. Thoảng vào mũi mình cái mùi thơm rất là bình dị, mùi xà cừ. Mình bị dúi vào một góc lá  để nhớ, nhớ cái con phố của khu tập thể với hàng xà cừ cao ngất luôn rợp bóng mát cả đoạn đường vào những trưa hè oi ả. Những buổi trưa mình trốn ngủ để đi lang thang qua những khu tập thể vuông vức, qua những vườn rau canh tác của cán bộ... Nhưng rồi mình lại bị lôi tuột ra khỏi góc lá ấy rất là nhanh, nhanh lắm bởi những còi xe và tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc - muộn giờ, muộn giờ. Cái đồng hồ này đặc biệt quá, nó được giấu đâu đó trong cơ thể mình và chỉ kêu đều đặn hai chữ tích tắc - muộn giờ mà thôi :(

Trưa nay mình đã dự định phải làm một việc gì đó để ít ra mình cũng cảm thấy rằng ừh mình đang cố gắng để thay đổi đây. Cho dù rằng đó là một điều hết sức là vô nghĩa với người khác. Hình như giờ giấc luôn là vấn đề của mình thì phải. Khi dự định ko thành mình hết sức là bức bối. Có những lúc mình tưởng như ko thể ngồi yên mà làm gì cả chỉ muốn tung tất cả lên trời. Chết mất! Mấy ngày nữa khi tiết trời thực sự vào hạ, cái không khí oi bức ngày hè cộng với những bí bách thế này mình sẽ rất gay go. Mình sợ sự ngột ngạt!

Chiều nay chạy lên nhà cô giáo ở trường con một lúc để hỏi thăm tình hình chiến đấu của mình thế nào. Mình sẽ phải còn thắc thỏm âu lo cho đến lúc nào con có thể đặt mông trên ghế nhà trường. Ko biết sau này thế nào nữa nhưng mình hi vọng những lựa chọn của mình dành cho con là đúng mặc dù mình biết rằng sau lưng mình người ta vẫn lời ra tiếng vào nhiều lắm. Thôi kệ! người tính ko bằng trời tính. híc! Con thì lại rất lười nên mẹ cứ như là ác quỷ khi ép con ngồi được vào cái bàn, tay cầm được cái bút. Mình vẫn đùa con rằng một ngày nào đó tự dưng mẹ biến mất chắc các con sẽ mừng lắm phải ko?

Giá một ngày nào mình có thể thử biến mất như vậy nhỉ! Mình sẽ thấy thế nào? nhẹ bỗng hay trĩu nặng vì có quá nhiều thứ mình chưa kịp làm mà cái đơn giản nhất ví dụ như chỉ là một vòng tay thôi.

"Mặt trời lấp lánh trên cao vừa xa vừa gần"
xa lắm và cũng là gần lắm một với tay hay muôn trùng cái với mà chẳng tới được.

Think simple! có lẽ đó là điều cần phải làm cho cv và cũng là cho cs nữa bởi mình có thể khác được đâu.

Nhận xét

  1. Uh, ta yêu sự lượng thứ của cô. Cái lấp lánh vừa xa vừa gần ấy sẽ là điểm tựa cho một đôi lần mệt oải vì đời. Cùng think smile nèo, cộ nào, cộ nữa nào...

    Trả lờiXóa
  2. Quẳng 500k anh Nguyên Khang vào đi

    Trả lờiXóa
  3. em có 1000 Võ Tá Hân rồi mà :D

    Trả lờiXóa
  4. tại nãy vào bằng điện thoại, hông nhìn thấy :D

    Trả lờiXóa
  5. Phải dừng lại một chút để refresh rồi mới tiếp tục được op ơi! :D
    Mong sớm cân bằng lại nhé!

    Trả lờiXóa
  6. Xui ơi, ra Cafe Liễu Giai rồi rủ AT ra xả đi.

    Trả lờiXóa
  7. có fím F5 chả chịu dùng lại còn kêu không tìm thấy, hic...nhưng em đã biết F5 ở đâu rồi đấy:
    ' Think simple! có lẽ đó là điều cần phải làm cho cv và cũng là cho cs nữa bởi mình có thể khác được đâu.
    mình lượng thứ cho mình'

    Trả lờiXóa
  8. cảm ơn mèo! :)

    cân bằng ngay thôi

    Trả lờiXóa
  9. ăn ốc nhé! mùa hè ko còn ngon nữa :)

    Trả lờiXóa
  10. đang muốn tự ah mà bay mất rồi!

    Trả lờiXóa
  11. Hehe, sao mà ngổn ngang vầy nè. Anh mang ít viên Viagra qua cho em F5.

    Trả lờiXóa
  12. jui cám ơn anh để em tìm cái nút F5 thả vào :D

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét