"...Một chiều kia có em buồn buồn/ Thân mong manh như lau sậy hiền/ Về đồi mây thắp hương nằm mộng/ Rồi ngủ quên giữa trời mênh mông..." tháng 4 11, 2011 Chia sẻ Nhận đường liên kết Facebook X Pinterest Email Ứng dụng khác Chia sẻ Nhận đường liên kết Facebook X Pinterest Email Ứng dụng khác Nhận xét MEBU *lúc 16:55 11 tháng 4, 2011ước gì như thế nhỉ...mênh mông gió, và mộng mơ màngTrả lờiXóaTrả lờiTrả lờiCharming pinklúc 01:01 12 tháng 4, 2011Sướng ...-))Trả lờiXóaTrả lờiTrả lời* Bến Mơ *lúc 06:29 12 tháng 4, 2011Ngủ cho quên hết sự đờiGiận , buồn , đau khổ đầy vơi cõi lòngNgủ cho quên kiếp long đongTừ nay duyên nợ trả xong ...nhẹ người.:PTrả lờiXóaTrả lờiTrả lờiop oaplúc 06:00 13 tháng 4, 2011khó nhỉ! :)Trả lờiXóaTrả lờiTrả lờiop oaplúc 06:01 13 tháng 4, 2011là sao mà trả hết được ạh!Trả lờiXóaTrả lờiTrả lờiop oaplúc 06:01 13 tháng 4, 2011nhẹ!Trả lờiXóaTrả lờiTrả lờiThêm nhận xétTải thêm... Đăng nhận xét
trời ơi! ướt từ đỉnh đầu đến gót chân, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong! hức! cảm nhận từng hạt mưa mát lạnh lăn từ mặt xuống cổ len vào cái áo! cảm nhận từng giọt mồ hôi túa ra lăn vòng vèo trong người! hức! tháng 7 12, 2010 Đọc thêm
ước gì như thế nhỉ...mênh mông gió, và mộng mơ màng
Trả lờiXóaSướng ...-))
Trả lờiXóaNgủ cho quên hết sự đời
Trả lờiXóaGiận , buồn , đau khổ đầy vơi cõi lòng
Ngủ cho quên kiếp long đong
Từ nay duyên nợ trả xong ...nhẹ người.
:P
khó nhỉ! :)
Trả lờiXóalà sao mà trả hết được ạh!
Trả lờiXóanhẹ!
Trả lờiXóa