Chuyển đến nội dung chính

"...Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi..."

"E chỉ là một hạt bụi nhỏ thật nhỏ trong thế giới này. Hạt bụi này bay đi và thoáng để lại một khoảng trống, thoáng thôi, thật nhanh sẽ có một hạt bụi khác thế vào để chẳng bao giờ tạo ra một khoảng trống đủ lâu. Thế thôi!"
Mình đã viết cái này ở nơi nào ấy nhỉ vào môt ngày cõ lẽ cảm nhận thấy một sự thoáng qua rất nhanh của cảm xúc đúng như kiểu rồi tất cả sẽ qua và trở về với những gì vốn có. Lòng người cũng như vậy ấy.

----------------------
một ngày khác:

những cái chấm di chuyển di chuyển
những cái chấm va vào nhau như thể đã được định là như thế
những cái chấm lạc giữa hỗn độn rất đông những chấm chấm và chấm
giống và khác mà đa phần là khác dù bên ngoài vẫn chỉ là chấm thôi
những cái chấm tạo lực đẩy lăn ra nhiều góc, nhiều ngách, nhiều khe, nhiều quãng rộng
cái chấm sẽ lăn, lăn về nơi hoang dã hay về phố, về nơi mộc mạc hay về giữa những lung linh
những cái chấm lă cả về nơi hư vô, Hư vô là nơi nào vậy nhỉ
có phải là nơi yêu bình ko?
hư vô là nơi ko thể chạm tới

ngày mình nghĩ về những gặp gỡ, minh cảm nhận về những sự thay đổi trong mỗi con người, trong ngay chính bản thân. Ai chẳng thế!? chẳng thể nào mà cứ "mãi mãi tuổi hai mươi" được. Chưa kể tác động những va chạm hàng ngày hàng giờ, hàng giây hàng phút trong cái cuộc sống luôn vận động không ngừng này.
--------------------------------------------------------------

Nhận xét