Chuyển đến nội dung chính

"Phố lạnh rồi, ngơ ngác bước chân qua Gió mùa tựa kẻ xa quê tràn về thương nhớ Háo hức từng hơi thở Hôn mỗi mặt người, ve vuốt nỗi mung lung… Khắc khoải tím bầm trên những ngón tay đan Cần một cái ôm từ phía sau thật chặt Một ánh nhìn mang niềm tin vững chắc Cho ngày lạnh – nhưng không lạnh được những thương yêu…" (Lương Đình Khoa)

Nhận xét

Đăng nhận xét