Chuyển đến nội dung chính

Chuyện với cả chò

Vào một ngày mưa gió bão bùng hoặc ở một nơi nào đó mưa gió bão bùng (mình đoán thế)
Bố gọi hai con lại nằm cạnh và hỏi rằng: các con muốn nghe bố đọc chuyện gì nào? Chặc! Khổ thân! (bão ở đâu ko biết)
- Đọc chuyện gì nhỉ? Sự tích con đóm đóm nhé!
- Vâng ạh
- Chuyện là ngày xửa ngày xưa ở một làng nọ chỉ có toàn đàn bà ko một bóng đàn ông và vì thế hàng năm trên trời có cử xuống một vị thần cẩu xuống ... (hạ giọng đọc thầm) và một ngày nọ có hai chị em ko chịu đựng được quyết tâm lên đường đi tìm chồng. Hai chị em trèo đèo lội suối, vượt bao gian nan vất vả lắm lắm lắm mà ko gặp được ai. Người chị mệt rã rời ko nhấc nổi bước chân còn cô em thì nằm lả đi bên đường. trước khi mất em dặn chị phải tìm cho bằng được. Chị thương em ngồi khóc than bên xác em mãi. Đến hôm sau, xuất hiện một chàng trai khôi ngô tuấn tú. Hai người mừng rỡ hỏi han chuyện trò, cô biết được rằng chàng trai cũng đang trên đường đi tìm vợ bởi nơi chàng sống cũng ko có bóng giáng đàn bà. Thế là hai người nên vợ nên chồng.
Năm sau theo lệ thần chó trên trời lại xuống làng đàn bà và thấy thiếu hai chị em nhà nọ. Thần cho người đi tìm khắp nơi và gặp ngôi mộ.....(hạ giọng ... hạ giọng đọc thầm)
ôi thôi ko đọc nữa chuyện vớ chuyện vẩn quá! cuyện khác nhé! chuyện gì bây giờ?
- Cây tre trăm đốt bố ơi
- Truyện đấy con nghe mãi rồi còn gì! thôi ko đọc nữa chuyện chán lắm...
thôi chơi đi...
Chẳ mấy khi bố hứng thế!

Hôm sau đi làm về đang ngồi ăn cớm thấy con chạy ra khoe
+Bố ơi hôm nay ở nhà con đọc chuyện đấy (mẹ hay chê con lười đọc sách mà nên khoe vội). Con đọc chuyện sự tích con đom đóm
- Bố đã bảo thôi không đọc nữa cơ mà chuyện gì mà vớ vẩn
+ Nhưng mà con đọc hết rồi trang 224 ấy (nhớ cả số trang nữa chứ)
- Chuyện gì mà người lại ngủ với chó, cuối chuyện thì xuất hiện hai cái tí, từ hai cái tí lại bay lên muôn ngàn con đom đóm. Cái tí với đom đóm chẳng ăn nhập gì với nhau cả.
Mẹ phải vồ ngay quyển sach để xác thực thì đúng thật. Chuyện buồn cười nhỉ!

Bà nội thắc mắc sao chuyện bây giờ lại như thế nhỉ. Ngày xưa bà đọc chuyện cổ tích thích lắm. (Chuyện này là bà mua tặng cháu mà - Kho tàng Chuyện Cổ tích Việt Nam)

-----------------
Dạo này chắc mình đứung quá rồi nên nghe chuyện chẳng thấy như xưa nữa. Hôm trước nằm nghe chuyện cổ tích với con thì nghe tới cái chuyện gì quên tên rồi. Nhân vật trong chuyện tên là anh Khoai. Nghe một hồi mình thấy bực mình quá đàn ông gì mà hơi gặp khó khăn một tý là khóc để gọi bụt hiện ra giúp đỡ. Thế là mình phải nhắc nhở các con ngay. Làm con trai là ko được hơi tí là khóc. Giờ mình chỉ nói chuyện 5 phút khóc một lần là con biết mẹ nói đến chuyện gì ngay.
ặc!
----------------


Nhận xét

  1. Ôi zời, con rể của tui, thui, đừng đọc chuyện cổ tích nữa, đi luyện chưởng đi để sau này bảo vệ vợ nhé! Hí hí

    Mà nói chuyện 5 phút khóc một lần là chuyện rì cơ?

    Trả lờiXóa
  2. Cũng định tin vào cổ tích
    Nửa chừng gặp sạn lại thôi

    Trả lờiXóa
  3. Ờ, chuyện cổ tích bây giờ cải biên nhiều quá, không còn hấp dẫn như ngày xưa nữa.

    Hay là tại mình già rồi nhìn nhận ở góc độ khác, hay trẻ con bây giờ đón nhận với tâm thế khác không biết nữa. Vì ở thế hệ mà chúng sống, Bụt không nên theo đám mây hiện ra mà phải cưỡi tàu vũ trụ kia, hay những chi tiết khác đại loại thế.

    Trả lờiXóa
  4. Thì giờ chuyện Tấm cám cũng phải viết lại ... Mèo máy thay Bụt rùi nàng ạ,, chịu khó phải đọc theo lũ nhỏ mà định hướng thui...

    Trả lờiXóa
  5. đúng là mấy cái truyện cổ tích ở mình nội dung hơi có vấn đề thật, giờ lớn lên đọc lại mới thấy.

    Trả lờiXóa
  6. yên tâm con "anh hùng" lắm ;)

    Trả lờiXóa
  7. nghe tham khảo thôi hả chị :D

    Trả lờiXóa
  8. có thể là cả hai chị ạh

    Bây giờ là thời đại siêu nhân rồi. Gia đình siêu nhân nữa cơ mà :)

    Trả lờiXóa
  9. định hướng laj rồi chị ạh :D

    Trả lờiXóa
  10. ngày xưa mình "ngây thơ" hơn chúng bây giờ ;)

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét